Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014
Nơi đang chờ ai điếu
Phiếm - Cớ sao mi buồn? - Hic hic... Tao buồn vì bay qua được bao nhiêu là ống nước, mang về cho ông chủ cơ man là tiền, vậy mà đang lúc vui nhất thì phải bỏ cuộc chơi! - Để tao kể chuyện này. Có những người đồng tình cảnh với mày, mà kết cục của họ bi thảm hơn nhiều! Họ cũng giống mày ở chỗ không được thẳng thừng bay giữa trời cao đất rộng mà phải khép nép luồn lách giữa bao chướng ngại, chỉ khác là thay vì bay giữa mấy cái ống nước như mày thì họ bay giữa búa trên và đe dưới... Nghe đến đây chim mặt ngu lại sụt sịt: - Nghĩ thật tủi, sinh ra làm chim mà không được tung cánh giữa trời mây! Hic hic... Thôi, kể tiếp đi. - Thế rồi một ngày kia, dẫu gió mưa vùi dập họ vẫn miệt mài vỗ cánh thì đột ngột bị buộc tự game over! Mày nghĩ đi: ông chủ mày chủ động nghỉ chơi, còn họ sau khi game over còn phải bàn giao danh tiếng cái game bao năm gầy dựng cho người khác chơi, ai đáng buồn hơn? Chim mặt ngu hớn hở hẳn ra: - Thế thì so với họ tao may mắn hơn nhiều. Ờ, cơ mà địa chỉ họ ở đâu để tao tới hót một bài ai điếu? - Cứ tới khu vực nhà tang lễ đường Lê Quý Đôn... Người già chuyện
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét